Tiếng bước chân của hai tên Huyết Đao Vệ đã tan hẳn vào màn sương vàng ố, nhưng dư âm của sự chết chóc vẫn còn lơ lửng, nặng trịch như đá đè lên ngực.
Trần Mặc không dám thở mạnh. Hắn nhìn cái xác trâu trương phềnh bị đâm nát bấy, dịch thối chảy lênh láng. Mùi máu và nội tạng thối này sẽ sớm dẫn dụ lũ Thi Khuyển hay Thi Nha tới xâu xé.
"Phải đi ngay."
Nhét nốt miếng thịt chuột khô khốc vào ngực áo, siết chặt con dao găm, rón rén trườn ra khỏi khe nứt. Hắn không đứng thẳng người, chỉ khom lưng di chuyển men theo những tảng đá lớn, lợi dụng bóng tối che giấu thân hình gầy gò.
Đi được chừng nửa dặm, địa hình thay đổi.
Đá đen thưa dần, thay vào đó là rừng cây khô vặn vẹo như móng vuốt quỷ dữ. Dưới chân là lớp bùn đen nhão nhoét, thỉnh thoảng sủi bọt khí độc vỡ bụp, tỏa mùi trứng thối. Trần Mặc bước đi rất cẩn trọng, dùng cành cây khô dò đường. Đột nhiên, cành cây chạm phải vật mềm dưới lớp lá mục. Một cái xác người mới chết, mặt úp xuống đất. Trần Mặc quan sát hồi lâu rồi mới lật cái xác lại.
Phập! Ngay khi xác lật ngửa, một con rắn xám tro từ hốc mắt rỗng tuếch phóng vút ra, nhắm thẳng cổ họng hắn. Trần Mặc không kịp né, chỉ kịp đưa cánh tay trái đã đóng vảy dày lên đỡ theo bản năng.
Con rắn nhe nanh cắn phập vào cổ tay. Răng nanh xuyên qua lớp vảy chết, cắm vào thịt. Không đau, chỉ thấy lạnh buốt. Tay phải hắn vung dao chém đứt đôi con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tam-nghich-thien/5194475/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.