Khi La Tiểu Xuyên về đến nhà, giữa mùa đông nên vừa chạng vạng trời đã tối đen, tuy không có gió, nhiệt độ giảm mạnh cũng có thể khiến người ta đông cứng toàn thân. Y bọc kín áo nhung trên người, cúi thấp đầu khẩn trương bước nhanh, trước khi rẽ vào ngõ còn không quên ghé hiệu bánh màn thầu Vương Ký bên đường mua hai cái bánh bao nhân thịt, mặc dù trời rất lạnh.
Vừa rẽ vào trong hẻm, một luồng gió xốc thẳng vào mặt khiến y hận không thể co cả đầu vào trong áo. Chạy từng bước nhỏ vào trong ngõ, đèn đã hỏng, trên đường ánh sáng hắt xuống loang loang lổ lổ, dọc theo đường đi không biết y bị vấp bao nhiêu lần, cuối cùng cũng mò về đến cửa nhà mình - một toà nhà năm tầng đã xập xệ, cũ nát.
May mà nhà y ở tầng một, mò mẫm qua mấy bậc thang là tới. Vừa đến trước cửa, y ngạc nhiên thấy cửa sổ mở ra, chẳng lẽ sáng sớm mình ra ngoài quên đóng lại? Mà cũng chẳng sao, y không sợ có kẻ trộm mò vào, tới lúc đó cũng chưa biết chắc ai sẽ cướp của ai đâu. Mở cửa vào nhà, y móc ra điếu thuốc trong túi bị ép tới quăn queo mà châm lửa, rít một hơi thật sâu, cả người run cầm cập một hồi mới lấy lại được sức.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.