Bọn họ thật sự chẳng mong điều tốt đẹp cho ta.
Mẫu thân ta chưa hài lòng, đưa tay tháo trâm ta, giật cả hoa tai, miệng còn răn dạy:
“Ai cho con đeo thế này? Mẫu thân đây còn chưa đeo đến mức đó đâu!”
Ngân Chúc, nha hoàn đi theo, vội bước lên ngăn lại:
“Thưa thân gia thái thái, không thể như vậy.”
Nhưng nàng ấy chỉ là một đại nha hoàn khéo léo công việc thường ngày, sao đấu lại sức mẫu thân ta.
Mẫu thân ta đẩy mạnh nàng ấy một cái, chống nạnh mắng:
“Ngươi là cái thứ gì mà dám động tay động chân với ta? Ngươi biết không, ngày mai con trai ta lên nhậm chức rồi, đó chính là người của quan phủ, đừng nói ngươi là một con nha đầu nhỏ nhoi, ngay cả lão gia, phu nhân nhà các ngươi cũng phải cúi đầu nghe lệnh! Ngươi không sợ gây phiền cho chủ nhà mình à?”
Mẫu thân ta khí thế hùng hổ, nhưng Ngân Chúc lại chẳng buồn bận tâm:
“Thân gia thái thái cứ việc đi, không liên quan đến một nha đầu như ta.”
Đang tranh cãi thì bánh xe lại vang lên, thêm một chiếc xe ngựa xa hoa dừng phía sau.
Rèm xe vén lên, bà mẫu ta, dáng vẻ đoan trang quý phái, khoác tay nha hoàn chậm rãi bước xuống.
Mẫu thân ta vội thu tay lại, vừa rồi còn hống hách bao nhiêu, thấy bà mẫu ta lập tức thấp đi ba phần, sắc mặt chột dạ mà đổi sang nụ cười nịnh nọt:
“Con bé này đắc ý quá mức, ta đang dạy bảo nó đây. Hiền tế bệnh nặng, nó không chăm sóc, lại ăn diện loè loẹt, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-xung-hy/5053909/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.