Thơm đến mức muốn khóc!
Còn bình rượu kia, ta vốn không được uống rượu, nhưng khát quá, cháo lại nóng, ta chẳng bận tâm nổi.
Uống một ngụm, mắt ta sáng bừng.
Là rượu ngọt!
Ta không nhớ mình đã bao nhiêu năm chưa được uống thứ gì ngọt ngào như thế, có lẽ từ lúc ta còn năm tuổi? Lớn thêm một chút mẫu thân đã không cho ta ăn đồ ngọt nữa, bảo con gái không cần sống quá ngọt, không vậy sau này đời sẽ khó sống.
Vừa ăn vừa uống thoả thích, ta lại nhìn người trước mặt lần nữa.
Mặt chàng trắng trẻo, dáng vẻ như một thư sinh nho nhã.
Chỉ là đôi mắt kia như pha lê ngâm trong nước, sáng trong vô hạn, khóe mắt hơi cong, lúc này đang cong lên nhìn ta cười, trông thật quyến rũ mê người.
Trái tim ta đột nhiên thắt lại một chút, khiến ta không dám nhìn chàng lâu.
Chàng cúi đầu cười khẽ:
“Nay ta với nàng đã thành thân, nhưng chung quy vẫn làm nàng thiệt thòi. Không biết nàng có yêu cầu gì với ta?”
Hả? Yêu cầu?
Ta mà còn có thể đưa ra yêu cầu với đại thiếu gia như chàng sao?
“Có gì thì nói, không được động tay.”
Ta buột miệng.
Chàng chỉnh lại vạt áo: “Đó là đương nhiên. Còn gì nữa?”
“Cho ta ăn no.”
Chàng nhìn bàn thức ăn:
“Nàng cứ ăn, không đủ thì bảo nhà bếp làm thêm. Còn gì nữa?”
Ta nghĩ nghĩ, rồi dùng khăn lau miệng, rót hai chén từ bình ngọt, đưa một chén tới trước mặt chàng.
Ta ngượng ngùng nói:
“Nghe nói phu thê thành thân phải uống rượu hợp cẩn, ở đây không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-xung-hy/5053907/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.