Chỉ là… không có tân lang.
Ta đội phụng quan, khoác hỷ phục, được chính tay mẫu thân đỡ lên kiệu hoa của Chu gia.
Người ta đều biết ta lấy một kẻ sắp c.h.ế.t, nên giữa những lời chúc tụng cũng không tránh được vài tiếng thở dài tiếc nuối.
Ngược lại là mẫu thân ta, thấy trận thế của Chu gia thì vui đến mức khó giấu nổi khóe miệng đang kéo lên:
“Trời ơi trời ơi, khiếp thật, xem phu gia con coi trọng con biết bao! Cái kiệu tám người khiêng thế này người ta muốn ngồi còn chẳng ngồi được! Bảo sao phụ thân con nói con có phúc khí!”
“Con đừng quên mẫu thân đấy nhé, con gả vào nhà tốt như vậy đều nhờ bát tự mẫu thân chọn cho con. Uống nước nhớ nguồn, con phải nhớ kỹ!”
“Ca ca con còn chưa nói mối nào, đến lúc đó con phải giúp nhà mình. Chu gia bứt một cọng lông cũng to bằng cái eo nhà mình, mẫu thân với phụ thân con đều trông vào con cả!”
Rõ ràng áo bông đã được đổi thành chiếc đại khâm gấm dày mềm mại, cổ áo lót lông hồ ly ấm đến nỗi dán sát vào da thịt… vậy mà ta vẫn thấy lạnh từ đầu đến chân.
Ta rút tay về, dứt khoát bước vào kiệu hoa của Chu gia.
Phố xá ồn ào, cảnh rước dâu như thế này chẳng dễ gì được thấy.
Chu gia là đại hộ nổi danh ở trấn Hưng Viễn, lần này cưới thê t.ử cũng cố ý làm thật long trọng, đội ngũ rước dâu thổi kèn đ.á.n.h trống, đi một vòng lớn quanh cả trấn.
Bát cháo kê ta ăn buổi sáng đã bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-xung-hy/5053906/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.