Trời hôm nay đẹp a…
Trong lòng người nào đó không kìm được cảm thán một câu.
Cảnh sắc ở thung lũng này thật làm say người, nhất là dải núi mượt mà trải dài dưới chân trời xanh thẳm. Rộng lớn mà không trống rỗng khiến người ta cảm thấy yên bình.
“Ngươi cũng thích thời tiết như vậy, đúng không hả Tiểu Bạch?” Nguyên Nhược Ngữ trở mình, nằm dài trên bãi cỏ. Hắn lười biếng khép mắt lại, tay ôm con thỏ trắng như tuyết (Tiểu Bạch) từ từ chìm vào giấc ngủ.
Lại nhớ tới ngày ấy.
Lần đầu tiên đối mặt với tử thần gần đến thế song hắn không hề có cảm giác sợ hãi, không hề có một tia do dự.
Nhưng chính thời điểm rơi xuống khiến hắn hiểu bản thân còn chưa từ bỏ được nếu không đã không cố gắng bám vào cành cây chìa ra ở vách đá. Hóa ra, mình vẫn sợ chết.
Đáng tiếc, Thanh Hải nhai cứ là Thanh Hải nhai. Khi Nhược Ngữ tưởng mình phải bỏ mạng thì có nhành cây cứu nhưng bởi không chịu được sức nặng nên lập tức bị bẻ gẫy. Và ngay lúc hắn nghĩ lần này phải đi gặp tử thần thật thì dòng nước không biết từ đâu hung hăng dìm hắn xuống, ồ ạt tràn vào khoang miệng khiến hắn không thể thở nổi rồi bất tỉnh. Khi được vớt lên thì một chân đã gãy, các vết thương lớn nhỏ trải khắp thân thể.
Trải qua mấy ngày sốt cao, cuối cùng Nhược Ngữ cũng thấy khá hơn.
Thời điểm mới mở mắt, hắn gặp ngay khuôn mặt điên đảo trời đất. Sau đó, liền bất tỉnh lần thứ hai. Trong cơn mê, hắn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyen-nhuoc-ngu/1341912/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.