Nghe thấy lời này, trên mặt mọi người đều mang vẻ chờ mong, ai cũng hi vọng Trần Bình có thể thành công.
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Trần Bình lập tức thi triển thuật phong ấn này.
Cả người anh nhanh chóng cháy rừng rực, nhìn qua có chút kinh khủng.
Diệp Phàm đứng ở một bên, có hơi kinh ngạc nhìn Trần Bìnhm anh cũng không ngờ thuật phong ấn này lại cần phải đốt cháy chính mình như vậy.
"Nếu như thực sự không được thì không cần làm như vậy, phải lấy cơ thể mình làm đầu!"
Diệp Phàm có chút lo lắng thuyết phục Trần Bình một câu.
Thế nhưng Trần Bình căn bản không nghe, bây giờ anh chỉ một lòng chuyên tâm thi triển thuật phong ấn thôi.
Đám người đang chém giết kia nhanh chóng cảm nhận được có gì không đúng.
Thực lực của yêu thú trở nên yếu đi không ít, mà dưới đất cũng không có yêu thú tiếp tục chui lên nữa.
Chứng minh thuật phong ấn của Trần Bình đã có tác dụng. - Sau một giây đồng hồ cố gắng, Trần Bình thành công khống chế được vùng phong ấn này.
Hành động này đối với người ngoài nhìn vào, chỉ giống như tự thiêu mình một giây đồng hồ.
Chỉ có Trần Bình mới biết nó gian khổ cỡ nào.
Mắt thấy vùng phong ấn hoàn toàn khép lại, Trần Bình cũng không nhịn được thở phào một hơi.
Anh chỉ cảm thấy quá mệt mỏi.
"Thuật phong ấn này cực kỳ tiêu hao nguyên khí, người bình thường đúng là không chống được."
Trần Bình uống mấy viên đạn dược, yên lặng khôi phục.
Nguyên khí dự trữ của anh vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694071/chuong-2680.html