"Theo tôi được biết, cũng chỉ có đan dược mới có thể giải quyết vấn đề này." - Ông cụ Hầu thở dài, nói thật ông ta cũng muốn học phương pháp này, thế nhưng nếu dùng đan dược không đúng chỗ, thì cho dù ông ta có nắm giữ thuật phong ấn, cũng không thể tránh được.
| Lấy ông ta làm ví dụ, một khi tiêu hao một lượng lớn nguyên khí trong cơ thể, vậy ít nhất phải hơn nửa tháng ông ta mới khôi phục được.
Làm gì có người tu hành nào có thời gian chờ nửa tháng để khôi phục nguyên khí chứ?
"Trên thực tế, phương pháp phong ấn này cũng không hẳn là quá tốt, chúng ta chỉ có thể tạm thời ra ngoài thử một chút, nếu quả thật có người có lòng tốt nguyện hi sinh chính mình thì sao?"
"Nếu như công khai biện pháp này, nói không chừng thực sự có người đứng ra nhận đấy!"
Thậm chí ông cụ Hầu còn chưa phản ứng kịp với tình huống, chỉ dựa vào lý trí mà phân tích.
| Nghe vậy, Trần Bình không nhịn được cười bất đắc dĩ.
| "Ông cụ này, nếu tôi đã nói với ông thì chứng minh là tôi có biện pháp giải quyết việc này."
amlinh247
Phong ấn một chỗ, cần một người tu hành hi sinh thời gian an toàn trong mười lăm ngày của
mình, Trần Bình không cần đoán cũng biết, chắc chắn sẽ không có ai nguyện ý đứng ra hỗ trợ.
Cũng chỉ có ông cụ Hầu mới vô tư đồng ý thế này. | Lời Trần Bình trong nháy mắt làm cho ông cụ tràn đầy hi vọng, trên mặt ông mang theo nụ cười sán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694072/chuong-2681.html