Trần Bình lắc đầu trực tiếp đóng cửa hàng lại, chuyện này vừa hay xảy ra ở trước cổng của anh, cho dù anh không muốn xem náo nhiệt cũng khó.
| Anh đã tốn quá nhiều thời gian ở đây rồi, sau | khi Trần Bình dặn dò đơn giản một phen, liền | trực tiếp biến mất khỏi đại lục Cổ Chước.
| Lúc Trần Bình trở lại thế giới thực, thời gian bên này cũng không qua bao lâu. | Anh biết rõ, một tuần lễ thật ra không nhiều.
Thấy đã qua hơn nửa thời gian, người bên mình dường như vẫn chưa có chuẩn bị kỹ càng.
Người dưới tay anh thực lực ngược lại đột nhiên tăng mạnh, có điều, người của những tông môn kia thì khác rồi.
Bọn họ sống an nhàn sung sướng trong một thời gian dài như vậy, bảo lập tức khôi phục trang thái trong thời kỳ chiến tranh thì đúng là cực kỳ khó.
Không nói đến cái khác, ngay cả người trong đạo quán cũng khó có được trạng thái chiến đấu giống như trước kia.
"Anh bạn Trần, bây giờ thời gian cũng không còn nhiều lắm, bên này tôi cảm nhận được lực phong ấn đáng suy yếu nhanh chóng, đoán chừng mấy ngày nữa sẽ lục tục xuất hiện một vài tình trạng."
GO Linh Đạo Nhân có chút lo lắng lên tiếng, trên mặt mang theo vẻ sốt ruột.
Trong thời gian này, ông ta đã phải rất nhiều người đi giải quyết phiền phức, thế nhưng trong vùng phong ấn cứ liên tiếp chui ra các loại yêu thú, thậm chí còn có ma quỷ cực kỳ đáng sợ..
Những thứ này đối với người tu hành đúng là tương đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694070/chuong-2679.html