Hai người một đường tán gẫu, đồng thời cũng lượn quanh nửa vòng vùng biển này.
Trên nửa vòng đường này, bọn họ cũng không phát hiện ra bất kỳ chỗ kỳ dị nào, cơ bản không tìm được một xíu lối vào nào có thề thông đến hòn đảo thần bí kia.
Vẻ mặt của Trần Bình cũng trở nên nghiêm túc, anh cảm thấy tất cả mọi chuyện có chút không thỏa đáng.
“Hay là chúng ta nhảy thẳng vào trong biển đi?" Trần Bình quyết định muốn đánh cược một lần.
Anh biết đây là một chuyện rất nguy hiểm, thế nhưng nếu như không thử một chút, ai biết cửa vào có ở dưới biển hay không.
Dù sao ở nơi nguy hiểm lúc trước, Trần Bình cũng ở trong biển lấy được một thứ giống như cánh cửa chống trộm.
Nếu như bảo tàng ở nơi này cũng ở dưới đáy biển, như vậy lựa chọn của bọn họ là rất chính xác.
“Hay là chúng ta xuống biển nhìn xem?”
Trần Bình đề nghị.
Trái lại để nghị này của Trần Bình có chút nguy hiểm, ai cũng không rõ rốt cuộc vùng biển này có gì, ð hải vực màu đen này, nhìn qua còn có chút khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
“Tuy vùng biển này thoạt nhìn có hơi dọa người, nhưng tôi cảm thấy cũng chỉ đến thế mà nói" Sư Chấn Thiên khinh thường nói, anh ta luôn cảm thấy nơi này không có thứ gì có thề uy hiếp được mình.
Nhưng Trần Bình lại không cho là như thế, nơi này nhìn qua nguy cơ bốn phía, vẫn nên cần thận thì hơn.
“Anh phải chú ý một chút, tôi luôn cảm thấy nơi này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694012/chuong-2621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.