May mắn nơi này không có đối tượng mà Sư Chấn Thiên thầm thích, nếu không cái mặt mo này đúng là mất hết thể diện.
“Anh chính là một con sư tử theo chủ nghĩa đàn ông, nếu như bị đám hậu cung giai lệ của anh nhìn thấy cảnh này, đoán chừng sẽ bị mất hết mặt mũi."
Trần Bình cũng không kìm lòng được mà nói đối phương một câu, dáng vẻ cao lớn thô kệch của anh, phối hợp với động tác này, nhìn qua quả thật có chút buồn cười.
Sư Chấn Thiên cũng cảm thấy rất xấu hồ, không nghĩ đến chính mình lại mất mặt như thế.
Ngày thường chính mình rất chú ý đến hình tượng, từ trước đến nay sẽ không để cho mình chật vật như thế xuất hiện trước mặt bất kỳ ai.
Nhìn thoáng qua dáng vẻ đứng bên cạnh xem náo nhiệt của Trần Bình, Sư Chấn Thiên cũng nhanh chóng bình thường trở lại.
Dù sao cũng là bị lão đại của mình nhìn thấy, điều đó có gì ghê gớm đâu chứ, chỉ cần không phải bị đám em gái xinh đẹp nhìn thấy là được.
Nghĩ đến đây, trong nháy mắt Sư Chấn Thiên đã cảm thấy dễ chịu hơn.
Trần Bình nhìn thấy đối phương đột nhiên khôi phục lại vẻ mặt nhẹ nhõm, anh không khỏi cảm thấy hơi nghi hoặc một chút, anh còn đang muốn nhân cơ hội này chế giễu thêm Sư Chấn Thiên vài câu.
Không nghĩ đến thằng cha Sư Chấn Thiên này lại nhanh chóng lấy lại bình tĩnh như thế, đây quả thật có chút không phù hợp với bản tính của anh ta.
Chẳng qua Trần Bình cũng không lãng phí quá nhiều thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694013/chuong-2622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.