Nói đến chỗ này, Sư Chấn Thiên cũng có chút căng thằng nhìn thoáng qua Trần Bình, anh ta muốn nhìn qua vẻ mặt của Trần Bình.
Nếu như Trần Bình tỏ vẻ không vui, anh ta sẽ lập tức đồi giọng.
Dù sao thì tất cả những chuyện này cũng chỉ là suy nghĩ của một mình anh ta mà thôi, cũng không có nghĩa Hám Thừa Phong người ta thật sự là loại người đó.
Anh ta cũng lo sợ suy nghĩ của mình sẽ khiến cho Trần Bình tạo thành một loại tư tường ấn tượng ban đầu giữ vai trò chủ đạo.
Kết quả không nghĩ đến chính là, sau khi nghe Sư Chấn Thiên nói như thế, Trần Bình gật đầu cười.
“Không nghĩ đến anh còn rất thông minh đấy, xem ra sau khi tiếp nhận cuộc sống của nhân loại, IQ của anh cũng từng bước tăng lên.”
Hiếm khi Trần Bình khen ngợi Sư Chấn Thiên một câu.
Ngày thường anh hay châm chọc Sư Chấn Thiên mấy câu, hôm nay không giống thế, Sư Chấn Thiên đã nhạy bén phát giác ra chỗ không thích hợp, cho nên nói vẫn rất đáng được khen ngợi.
“Chuyện ông ta muốn cứu đứa nhỏ của mình, tôi quả thật cũng cảm thấy rất vui, có lẽ bản thân ông ta là một người cha tốt, nhưng ông ta chưa chắc đã là một người bạn tốt."
Làm bạn với loại người này cần phải chú ý cần thận: Cảm giác mà thành chủ thành Nhật Nguyệt và đối phương mang lại cho mình hoàn toàn không giống nhau.
Tuy Trác Thiên Uy người này có chút dáng vẻ lanh lợi, nhưng trên thực tế thì suy nghĩ và tâm tính của đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694011/chuong-2620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.