Đám anh em của mình thật đúng là ngu ngốc.
“Mấy đứa thật đúng là ngốc."
“Sau khi đối phương nhìn thấy loại đan dược này của chúng ta, cậu cảm thấy ông ta sẽ không động lòng à? Lão đại của chúng ta cũng không có chút ý tứ nào muốn cho, vậy thì chứng minh bọn họ chỉ có thể trớ mắt nhìn, nếu như trên đường đi, bọn họ muốn lợi dụng chúng ta đề uy hiếp lão đại thì phải làm sao bây giờ?”
Thạch Thiệu Thần thật đúng là một người đi săn có thâm niên, đối với lòng người, anh ta nhìn rất rõ.
Trong lòng của anh ta vô cùng rõ ràng, không có thứ gì càng đáng sợ hơn lòng người.
Tuy nhìn qua Hám Thừa Phong là một người cha rất hiền hòa, là một tồn tại vô cùng ưu tú, thế nhưng điều đó không có nghĩa là ông ta cũng là một người tốt.
Làm người không vì mình, trời tru đất diệt, câu nói này cũng có đạo lý của nó.
Đối phương vì tăng cường thực lực của bản thân, rất có thể sẽ lợi dụng bọn họ để uy hiếp Trần Bình.
“Tiếp theo, chuyện chúng ta cần phải làm chính là bình an vô sự đến thành Thiên Lăng, đồng thời làm cho bản thân nhanh chóng mạnh hơn, không đề cho lão đại của chúng ta phải lo lắng”
Tất cả mọi người đều nghiêm túc gật đầu, chuyện này nghe qua thì thật đơn giản.
“Anh yên tâm đi, chúng em nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời, tuyệt đối sẽ không mang đến cho lão đại bất kỳ phiền phức nào”
Tất cả mọi người đều híp mắt bàn bạc trong chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694010/chuong-2619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.