Không một người tu hành nào có thể chống cự lại sức hấp dẫn của loại đan dược này.
Hám Thiên Lăng hôn mê trong một thời gian dài, cho nên tuy anh ta cũng cảm thấy khát vọng với vật này, nhưng cũng không biểu hiện khoa trương như thế.
Thế nhưng Hám Thừa Phong lại khác biệt.
Hám Thừa Phong và Tường Tử không có loại thiên phú như Hám Thiên Lăng, bọn họ rất rõ ràng, việc tăng thực lực lên là một loại chuyện vô cùng khó khăn.
Cho nên mới nói, nếu như Trần Bình thật sự có thể cung cấp loại đan dược kia, bọn họ hoàn toàn có thể hóa thành kẻ ác.
“Tôi cảm thấy chúng ta nên dứt khoát uy hiếp Trần Bình, dù sao anh ta cũng muốn mang những đan dược kia đi bán, đưa cho chúng ta hết thì sao chứ?”
Tường Tử trực tiếp đưa ra đề nghị của mình.
Lúc này đây, Tường Tử thật sự bị lòng tham che mờ mắt, thậm chí anh ta còn cảm thấy Trần Bình cũng chỉ đến thế mà thôi.
Hám Thừa Phong nghe được những lời này thì khế gật đầu, là một thành chủ, nói cho cùng ông ta vẫn còn có chút bình tĩnh.
“Tạm thời không cần hành động thiếu suy nghĩ, chờ đám người Thạch Thiệu Thần đến đó, chúng ta tìm được người đệ tử kia của cậu ta, sau đó tiến hành uy hiếp."
Suy nghĩ của Hám Thừa Phong càng thêm hoàn mỹ.
Nếu đệ tử của Trần Bình ð thành Thiên Lăng, như vậy cũng đủ đề chứng minh tiếp theo sau đó Trần Bình nhất định sẽ tới thành Thiên Lăng.
Nghĩ đến đây, Hám Thừa Phong không kìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694009/chuong-2618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.