“Người đến từ nơi này cũng có cách ăn mặc khác biệt giống như mấy người, hơn nữa cũng có được thực lực cường đại, tôi thấy những đan dược và vũ khí kia căn bản không giống như thứ mà người trên khối đại lục này có thể chế tạo ra."
Hám Thừa Phong không nhịn được bật cười, tất cả những điều này chẳng qua đều chỉ là suy đoán của ông ta mà thôi.
“Ông nói qua chỗ kia cho tôi biết một chút, trái lại tôi thật sự muốn đến đó mỡ mang kiến thức, rốt cuộc đó là hòn đảo như thế nào”
Những lời này của Trần Bình cũng xem như là cho đối phương một lời giải thích thỏa đáng.
Anh cũng không nói rốt cuộc mình đến từ nơi nào, chỉ là anh phủ nhận bản thân mình đến từ hòn đảo thần bí kia.
Nghe được những lời này, tâm sự của Hám Thừa Phong cũng nặng nề, ông ta đang nghĩ xem rốt cuộc đối phương là hạng người gì.
Trần Bình và mình trò chuyện với nhau rất vui, nhìn qua cũng không phải kẻ lừa đào.
Chỉ là nơi mà đối phương sống nhất định thần bí, hiện tại không tiện nói ra lắm mà thôi.
Mỗi người đều có bí mật riêng thuộc về mình, ông ta tin tường những bí mật này hoặc nhiều hoặc ít đều không nói ra được.
Nếu như đối phương đã không sẵn lòng nói nhiều, ông ta cũng không cần thiết truy hỏi đến cùng.
Ông ta nhanh chóng nói cho Trần Bình biết vị trí của hòn đảo kia, tâm tư của Trần Bình cũng bay xa.
“Cửa hàng này sẽ tạm thời đóng cửa mấy ngày, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694005/chuong-2614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.