Mặc dù dáng dấp của người này không có gì đặc biệt, nhưng dù sao cũng tốt hơn thằng cha Lâm Phi Vũ kia, Hơn nữa nhìn dáng vẻ của đối phương, chắc hẳn không phải người địa phương, có lẽ anh ta đến từ một thành trì cao cấp hơn, cứ như thế bản thân cô ta cũng có cơ hội đi theo đối phương đến một thành trì khác, đây đương nhiên là một lựa chọn tốt nhất.
Nghĩ đến chỗ này, Cồ Tiêu Thi cũng liếc mắt đưa tình nhìn đối phương, trong ánh mắt lóe lên sự mong đợi.
Hai người cứ như thế ăn nhịp với nhau, trong nháy mắt đã đạt thành hợp tác.
“Chẳng qua nếu như anh muốn để tôi đi theo anh...
Anh phải giúp tôi báo thù đấy nhé!" Cổ Tiêu Thi có chút xoắn xuýt mỡ miệng, xem ra còn có chút thẹn thùng.
Nhìn thấy dáng vẻ lạt mềm buộc chặt của đối phương, Tỳ Hưu chỉ cảm thấy nhộn nhạo không thôi.
“Có lời gì thì cô đại khái có thể nói thẳng, nếu như tôi cảm thấy có thề hoàn thành, đương nhiên sẽ giúp đỡ cô.”
Thực lực của anh ta bày ra ð đây, cho dù muốn trừng trị ai cũng là chuyện dễ như trð bàn tay.
“Chính là đám người ở Tàng Bảo Lâu kia, tôi muốn anh giúp tôi trừng trị mấy người đó, chính bởi vì bọn họ giày vò tôi thành dáng vẻ này, cho nên hiện tại...”
Cổ Tiêu Thi muốn nói lại thôi, xem ra có chút căng thẳng.
Trên thực tế trong lòng Cổ Tiêu Thi cũng biết rất rõ ràng, đối phương chưa chắc đã giúp mình báo thù.
Vừa rồi Tỳ Hưu cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694004/chuong-2613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.