*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bình thường những đan dược mà bọn họ có thể bán đi cũng chỉ ba, bốn trăm nguyên thạch một viên mà thôi.
Cho dù là khách hàng xa xỉ như Lâm Phi Vũ cũng chỉ mua đan dược hơn ba trăm nguyên thạch.
Những kẻ này đều yêu tiền như mạng, sao có thể bỏ ra nhiều tiền như thế để mua một viên đan dược bình thường chứ? Cổ Tiêu Thi thật đúng là không thể tưởng tượng được đó là hình ảnh gì.
“Anh bớt ð chỗ này khoác lác đi, theo như tôi được biết có thể xuất hiện tình cảnh sôi động như thế cũng chỉ có Hối Bảo Lâu ở Hoàng Thành mà thôi."
"Một cửa hàng nhỏ mới mở ở thành Nhật Nguyệt, sao có thể đạt được thời khắc cường thịnh này, đây tuyệt đối là chuyện không thể nào!" Cổ Tiêu Thi không muốn tin tưởng lời nói của đối phương, trực tiếp vươn tay cầm lấy viên đan dược kia.
Cô ta thật sự không tin có người lại lấy hết vốn liếng đi mua một viên đan dược.
Đám người này đâu phải cậu chủ nhà họ Lâm, sao bọn họ lại có tiền như vậy được chứ? Trên thực tế sao dược cũng rất phổ biến ở nơi này.
Nếu như bọn họ có thể dùng giá thấp mua một số đan dược, lại chuyển đến địa phương khác bán giá cao hơn, từ đó kiếm được giá chênh lệch.
Có một số người không mua được đan dược, lại có những người bởi vì tình hình kinh tế mà không cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1693972/chuong-2581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.