*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Theo mệnh lệnh của Tào Quân, từ bốn bên ghế lô xung quanh ghế lô của Tào Quân, một lượng lớn vệ sĩ xuất hiện.
Vì đề phòng Lão Cổ nên Tào Tuấn đã chuẩn bị trước rất nhiều vệ sĩ.
Nhưng Lão Cổ còn chưa tới, Trần Bình đã mò đến rồi, đúng lúc, để những vệ sĩ này dọn dẹp Trần Bình đi.
Trong màn hình giám sát, nhìn thấy đám vệ sĩ đông nghìn nghịt xuất hiện tại ghế lô, Tào Quân liền nở nụ cười lạnh.
“Hôm nay, bất cứ ai đến đây đều phải quỳ xuống, Lão Cổ đúng là ngọa hổ tàng long, không biết làm cách nào mà có thể khiến Trần Bình chạy đến đây.”
Tào Quân lẩm bẩm, nghĩ rằng mình vẫn phải hỏi Lão Cổ về tình hình ở bên đó.
Tìm kiếm trong danh bạ điện thoại, Tào Tuấn tìm thấy số của Lão Cổ và bắt đầu gọi: “Alo, tìm ai đó.”
Một giọng nói xa lạ truyên ra từ phía bên kia điện thoại.
Tào Tuấn nhướng mày, trong lòng có chút bất an: “Tôi tìm Lão Cổ, anh là ai?”
“Tôi là người thuộc Cục Năng lực đặc biệt.
Lão Cổ đã bị chúng tôi tạm giữ vì tội bắt cóc và vi phạm các điều lệ có liên quan.
Tuy nhiên, do hiện nay tình hình vết thương quá nghiêm trọng nên anh ta tạm thời đang được cấp cứu trong bệnh viện.
Anh có phải là người nhà của anh ta không?”
Giọng nói bên kia điện thoại khiến Tào Tuấn có cảm giác lơ lửng không chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1692559/chuong-1168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.