*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đông Bình Dã ngủ rất tỉnh, ngay cả trong trạng thái ngủ say, chỉ cần một chút cử động bất thường cũng có thể đánh thức anh ta.
Đây đều là những khả năng giác quan khác với người thường được phát triển sau khi bước vào Mười hai Thánh điện ở phương Tây, nếu không, Đông Bình Dã có thể đã chết trong những cuộc truy đuổi.
Trong lúc ngủ, anh ta bị đánh thức bởi cuộc nói chuyện giữa Tào Quân và đội trưởng đội vệ sĩ, Đông Bình Dã mở mắt ra liên nhìn thấy màn hình theo dõi trêи tivi.
Sau khi nhìn thoáng qua, trêи mặt Đông Bình Dã nở một nụ cười khinh thường.
“Ông chủ, đây có phải là kẻ thù của ông không? Những vệ sĩ mà ông nuôi dưỡng đêu là phế vật, ông có thể cho tôi tất cả số tiền mà ông đã cho họ, tôi sẽ làm việc tốt hơn cho ông.”
Tào Quân cười, ném một điếu xì gà cho Đông Bình Dã.
“Tiền bạc không thành vấn đề, chỉ cân cậu có thể thể hiện giá trị của mình, người kia coi như là khảo nghiệm của tôi đối với cậu.”
Đông Bình Dã khẽ gật đầu cười nói: “Bài kiểm tra này thật đơn giản, lát nữa ông chủ hãy xem tôi đá bể đầu anh ta.”
Đông Bình Dã tràn đầy tự tin vào bản thân, đối với Trần Bình tràn đầy khinh thường.
Mặc dù kết quả theo dõi cho thấy Trần Bình có thực lực mạnh mẽ, nhưng theo quan điểm của Đông Bình Dã, trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1692560/chuong-1169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.