*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trấn Lạc Phụng, Phụng Triều các.
Bốn anh em Phụng Thị đang tụ họp cùng nhau, lúc này đang rượu tiệc linh đình.
“Anh cả, lần này tên cậu Trần và Trịnh Thái kia cùng chết, thương hội ngầm kỳ này sẽ khác hẳn, đến lúc đó, sạp đất Thượng Giang lớn như thế, tất sẽ bị tranh giành nóng bỏng tay.”
Cậu bốn Phụng Ngọc bưng ly rượu vang trong tay, sắc mặt đầy nét hoan hỷ.
“Theo em nói, chúng ta đã giúp cho nhóm người ở khu Đại Giang Nam kia một việc lớn rồi, miếng bánh này, chúng ta phải nhận được một phân.”
Cậu ba Phụng Sóc nói theo.
Duy chỉ có cậu hai Phụng Sô, tay vẫn đang quấn băng, bên cạnh có y tá chuyên nghiệp đi cùng, trâm giọng hỏi: “Anh cả, anh nghĩ thế nào?”
Phụng Vạn lúc này đang đứng trước cửa kính chạm sàn, hai tay bắt chéo sau lưng, nhìn sắc trời dần dần đen kịt của trấn Lạc Phụng.
Trầm mặc trong chốc lát xong, ông ta nói: “Tạm thời không nhúng tay vào chuyện của thương hội ngầm, để cho đám người có thế lực lớn mạnh kia tranh giành đi, chúng ta đứng ngoài quan sát thôi.”
“Anh cả, đây là cơ hội ngàn năm mới có một lần thôi á!”
“Đúng thế anh cả! Trịnh Thái chết rồi, Thượng Giang mất chủ, chúng ta không thể uổng phí để cho đám hữu dũng vô mưu Triệu Khang Dũng chiếm lợi được!”
Phụng Ngọc và Phụng Sóc đều rất sốt ruột.
Cơ hội lần này đối với Phụng Thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1691916/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.