🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc này, ta mới nhận ra, Vệ Tuân đang đứng ngay sau Trưởng Công chúa.



Ánh mắt hắn vẫn dừng lại trên người ta, thất thần như vậy đã rất lâu mà không hồi tỉnh.



Trưởng Công chúa nhận ra, khẽ lắc đầu thở dài, đưa tay gõ nhẹ lên trán hắn.



"Đúng là một đứa trẻ ngốc, mắt mù lòng cũng mù, đến nỗi xem ngọc trai quý giá như hạt cát tầm thường."



Vệ Tuân cười tự giễu, nét mặt đầy cay đắng.



Trưởng Công chúa nắm lấy cổ tay ta, ánh mắt dịu dàng.



"Đứa trẻ ngoan…"



Bà mỉm cười nhân từ, nhẹ giọng hỏi:



"Ngươi có muốn cùng ta về kinh không?"



Ta ngạc nhiên ngẩng đầu lên, nghe rõ trái tim mình đang đập dồn dập.



Rời khỏi phủ Trưởng Công chúa, trời đã rất khuya.



Hai năm ở Bắc Yến, ta chưa từng dám quên đi mối thù với Kiều phủ.



Những lời muốn nói nghẹn lại nơi đầu lưỡi, không biết nên bắt đầu như thế nào với Vệ Chiếu Dạ.



Đêm nay rất lạnh, ở đầu ngõ đã có người đứng chờ ta, trong tay hắn cầm một chiếc đèn dầu.



Lông mi của Vệ Chiếu Dạ đóng một lớp sương mỏng.



Ta và hắn sóng bước đi về nhà, im lặng một lúc, cuối cùng ta cất tiếng:



"Ta muốn trở về kinh để giải quyết một việc."



Hắn im lặng rất lâu, chỉ cúi xuống thắt lại nút dây áo choàng của ta.



Ta lén nhìn hắn, ánh mắt hắn lại bắt gặp ta, nụ cười trong đôi mắt sáng như ánh sao.



"Ta cũng sẽ theo bảo vệ Trưởng Công

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-tuyet-tam-duyen/3746182/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ngược Tuyết, Tầm Duyên
Chương 11
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.