- Có thể trả giá hai mươi lăm vạn linh thạch!
- Cũng được. Mạnh Hạo im lặng một lúc rồi chậm rãi gật đầu, đứng lên.
Nữ tử kia lập tức đứng dậy, chỉ ngón tay ra, chỉ phong đánh lên lò luyện đan hai tầng, phát ra tiếng vang thanh thúy. Hơn mười giây sau, một nữ tử trẻ tuổi bưng khay ngọc thạch bước xuống từ tầng ba, nhanh chóng đi tới bên người Mạnh Hạo rồi dâng lên.
Trong khay bạch ngọc kia có để một túi trữ vật.
Mạnh Hạo cầm lấy, liếc cũng không liếc cái nào mà xoay người nhanh chóng đi xuống thang lầu. Trong ánh mắt của đám tu sĩ ở lầu các tầng một, hắn cất bước ra khỏi Thiên Hà phường.
Cho đến khi biến mất trong đám đông, Mạnh Hạo chớp mắt, vừa đi vừa nhanh chóng cởi trường bào, lúc đi ra từ một ngóc ngách thì đã đổi bộ trang phục khác, cúi đầu bước nhanh đi.
Giờ phút này, trong lầu hai của Thiên Hà phường, nữ tử kia cung kính đứng bên cạnh một lão già mặc hoa phục. Lão ta đang đứng bên cửa sổ ngóng nhìn phương xa, tay cầm viên Trúc Cơ Đan mà Mạnh Hạo đã bán kia.
- Xác định chưa. Hồi lâu, lão già hỏi.
- Đã cho người kiểm tra, mấy ngày nay thật sự có một đệ tử Tử Vận Tông họ Đinh tới Triệu quốc. Nữ tử cung kính đáp.
- Ngươi xác định là hắn? Lão già lại hỏi.
- Vãn bối không dám xác định, dù sao Đinh Tín kia là tu sĩ Ngưng Khí tầng chín, mà kẻ này lại là Ngưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-duc-phong-thien/3254884/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.