Trong Thiên Hà phường, Thượng Quan Tu mặc một bộ đồ đen, đang cau mày đi thẳng về trước, đi sau gã là hai tu sĩ Ngưng Khí tầng bảy mặc đồ đen, xem thần sắc của họ, dường như là đối với Thượng Quan Tu rất cung kính.
Giống như là đang cùng Thượng Quan Tu thị sát Thiên Hà phường vậy, một lát sau Mạnh Hạo đi ra từ trong cửa hàng.
Mạnh Hạo thần sắc không hề biến đổi, hắn đội đấu lạp, lại che đi toàn bộ khuôn mặt, cho dù là người khác cũng không nhìn ra hắn, giờ đây ánh mắt hắn đang đảo qua cửa hàng này.
Đây là một cửa hàng đan dược, cửa hàng không lớn chỉ có một tầng, bốn phía đều có giá để, đặt một chai thuốc trống không, viết tên đan dược và ghi giá.
Ở cách đó không xa, một người đang khoanh chân ngồi, ngoài y ra, trong cửa hàng này chỉ có một người là Mạnh Hạo.
Mạnh Hạo đi qua từng cái giá, nhìn tên và giá trên đan dược, cho đến khi thấy được một chai thuốc viết ba chữ Địa Linh Đan, hai mắt hắn lập tức dừng lại.
- Giá những ba trăm linh thạch
Mạnh Hạo nhíu mày, hắn dùng gương đồng phục chế một viên Địa linh đan cần hai trăm linh thạch, hắn vốn định lấy lời từ việc chênh lệch giá, nhưng hôm nay vừa nhìn thấy giá tiền này thì cũng không kém quá nhiều.
- Địa Linh Đan xuất từ Nam Vực, tiểu điếm không có nhiều, chỉ có năm viên.
Mạnh Hạo đang trầm ngâm thì người thanh niên đang nhắm mắt đả tỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-duc-phong-thien/3254883/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.