Mà bình cảnh không phá được thì có ăn bao nhiêu Thiên Linh Đan cũng chẳng thể khiến tu vi tăng lên, khó có thể bước ra được bước cuối cùng.
Lại một tháng qua đi, Mạnh Hạo bế quan ở đây đã được nửa năm. Một ngày này, hắn tóc tai bù xù, đôi mắt đỏ ngầu. Một tháng nay hắn phục chế mười viên Xung Thai Đan có thể dùng cho Ngưng Khí tầng chín, định dùng chúng để phá bình cảnh, tuy có tác dụng, nhưng không thể triệt để được.
- Lần này nhất định phải đạt tới Ngưng Khí tầng chín! Mạnh Hạo cắn răng, cúi đầu nhìn túi trữ vật, nay chỉ còn lại năm vạn linh thạch. Hắn không chút chần chừ lấy gương đồng ra, nhưng lại lựa chọn phục chế Trúc Cơ Đan!
Ánh sáng lấp lóe, hai viên Trúc Cơ Đan xuất hiện ở trước mặt Mạnh Hạo, lại thêm một viên ban đầu nữa là có tất cả ba viên Trúc Cơ Đan. Những viên đan này cho dù là để ở trong đám đệ tử đại tông Nam Vực thì cũng khiến bọn họ phải thèm khát, nếu là ở Triệu quốc thì sẽ khiến cho đám đệ tử chém giết giành giật nhau.
Nhưng hôm nay Mạnh Hạo không phải dùng để lên Trúc Cơ, mà là để phá vỡ bình cảnh. Nếu người khác mà biết được thì ắt sẽ phát điên, bởi làm thế thật quá xa xỉ.
Từ xưa đến nay, có lẽ chẳng có mấy ai sẽ dùng cách thức xa xỉ này để phá vỡ bình cảnh của Ngưng Khí kỳ cả.
Mạnh Hạo hít sâu một hơi, cầm lấy một viên Trúc Cơ Đan bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nga-duc-phong-thien/3254885/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.