Tiếng ve mùa hè thưa dần thưa dần, những cơn mưa lành lạnh bắt đầu rơi xuống, hương thu tràn về. Hàng cây dâm bụt ngoài cửa sổ đã nở hoa, vô cùng diễm lệ.
Cô tựa lưng trên lan can ban công, phảng phất như có mùi hương hoa hồng. Buổi sáng, bông hồng ấy được cô giấu trong tủ quần áo, mùi hương ngọt ngào thơm mát tựa hồ vẫn còn vương vấn quanh đầu ngón tay. Vừa ngẩng đầu nhìn qua chiếc gương,cô liền thấy ánh mắt thầy Chu đảo qua, vội vã làm một cử chỉ thật duyên dáng, đến mức khiến cho khuôn mặt thầy Chu phải nở một nụ cười.
Phòng thay quần áo nữnày là phòng công cộng, mọi người không tránh khỏi ồn ào. Hiểu Phàm vừa nhanh mắt đảo qua một vòng, lại vừa cao giọng: “Tố Tố! Cái này là ở đâu ra?” Cô vừa cười vừa vẫy vẫy bông hồng trong tay: “Thơm quá!”
Mục Lan cười hì hì nghiêng đầu ra: “Còn phải hỏi sao? Chắc chắn là Trang Thành Chí của chúng ta tặng rồi.” Hiểu Phàm vẫy vẫy bông hoa, vẻ mặt nghịch ngợm, “Mình đi nói với thầy giáo, Trang Thành Chí lén lút ngắt trộm hoa trong vườn trường đem tặng cho người trong lòng.”
Mục Lan mỉm cười ôm lấy vai của cô: “Tố Tố, tôi tặng vai diễn A cho cậu nhé? Đảm bảo cậu và Trang Thành Chí phối hợp diễn Lương – Chúc sẽ ăn ý hơn là mình và cậu ta.”
Nhâm Tố Tố mỉm cười nói: “Cậu còn nói nữa, mình sẽ nói cho mọi người biết bí mật của cậu đấy.”
Hiểu Phàm đứng một bên chớp mắt: “Bí mật gì?”
Tố Tố không đáp. Mục Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-giay-phut-ay-ta-khong-gap-nhau/9295/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.