Cha ngây người, sau một vài giây, tôi có chút sợ hãi, sợ cha lại bất tỉnh như lần trước, thế nhưng tôi đã nhanh chóng lấy lại dũng khí, chờ cha phát tác. Tôi nghe thấy cha thở hổn hển, chờ cha tát tôi một cái, thế nhưng lại không có. Cha vẫn đứng ở đó không nhúc nhích, cha nhìn tôi, tựa như đang nhìn một người ngoài hành tinh, giọng nói của ông mệt mỏi: “Tố Tố bảo mày về đây, có đúng không? Cô ấy bảo mày trở về để chất vấn tao, bảo mày trở về để trả thù tao, cô ấy muốn đòi lại tất cả những gì cô ấy đã phải chịu đựng, có đúng hay không?”
Tôi sởn cả tóc gáy, trong đêm khuya yên tĩnh, nghe giọng nói của cha âm u như vây, tôi sợ vô cùng. Mặt cha đỏ bừng, trong mắt của cha cũng đầy những tơ máu, cha trừng mắt với tôi, ánh mắt đó làm tóc gáy trên người tôi đều dựng thẳng hết cả lên. “Cô ấy muốn đòi lại tất cả những gì cô ấy đã phải chịu đựng, có đúng hay không?”
Tôi hoảng hốt nhìn cha, cha lại đau đớn quay mặt đi: “Anh đối với em như vậy, nhất định em hận anh đến chết, thế nhưng tại sao… Tố Tố! Em không hiểu sao!”
Tôi nghĩ chắc cha đang say, tôi muốn đi gọi người hầu đến đưa cha trở về phòng. Tôi gọi môt tiếng: “Cha!” Cha thoáng giật mình, chậm rãi nói: “Bé con, cha đánh con, đánh dữ tợn như vậy, con cũng hận cha đúng không? Con và mẹ của con đều hận cha có đúng hay không?”
Tôi nuốt một ngụm nước bọt, “À, cha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-giay-phut-ay-ta-khong-gap-nhau/9294/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.