Ánh sáng hy vọng lần nữa xuất hiện trước mắt, Quý Du Nhiên vội vàng lên chút tinh thần cuối cùng nắm chặt lấy cánh tay đối phương.
Bàn tay nâng eo nàng đến bên bờ, lập tức có vài cánh tay giúp đỡ, ba chân bốn cẳng kéo nàng lên.
Một đôi tay nắm chặt lấy bả vai nàng, Lục Ý mang theo âm thanh khóc nức nở văng vẳng bên tai nàng: “Vương phi, Vương phi, ngài có sao không?”
“Khụ khụ khụ...” Cảm giác toàn thân bị nước bao quanh, trong miệng lỗ mũi đôi mắt đều là nước, Quý Du Nhiên định nói chuyện, nhưng há miệng ra, thì có nước chảy ra, ngực căng chặt, vốn không phát ra được dù chỉ một âm tiết.
“Không tốt, Dật Vương phi uống nước nhiều quá!”
Không biết người nào gào to một tiếng, đám người chung quanh lại hoảng loạn lên. Có người kêu nhanh chóng đi gọi đại phu, có người lớn tiếng hỏi nên làm cái gì làm thế nào, cũng có người ôm cái mền tới đắp lên người nàng.
Bất thình lình lại có người kéo tay nàng lên, một giọng nam lo lắng hỏi: “Trước tiên ôm nàng trở về phòng đi.”
“Từ từ!” Nhưng ngay lúc đó, một tay khác chụp lấy hắn, Quý Du Nhiên nhận thấy nút áo cố định ở cổ bị cởi ra, thân thể dieenddafnleequysddoon cũng bị lộn ngược, bụng giống như tựa vào đầu gối, đầu tự nhiên rũ xuống, một đôi tay để lên lưng nàng. Đè mạnh vài cái, hạ xuống, hai cái, ba cái...
Nước trong lồng ngực và bụng òng ọc vài cái, rồi chảy ngược ra theo yết hầu. Ọe một tiếng, Quý Du Nhiên phun ra một bãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-chuyen-sung-cua-vuong-gia-ngoc/1512222/quyen-1-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.