“Báo đáp hắn? Được!” Phượng Dục Minh vội vàng gật đầu, “Đại Hoàng tẩu, biểu huynh của tẩu ở đâu? Mau gọi hắn tới đây!”
Vẻ mặt phấn khởi lại kích động, vốn không hề cảm thấy tức giận vì thê tử của mình và nam nhân khác da thịt thân cận... Có lẽ, hắn vốn không nghĩ đến phương diện nam nữ cấm kỵ kia! Ninh Vương phi bị đả kích đến quên, sao nàng lại quên, kẻ ngốc này vốn không biết tư tình nam nữ là gì. Nên lạnh nhạt nói: “Biểu ca ở bên kia thay quần áo! Ta đi xem một chút, nếu thu thập xong rồi sẽ kêu biểu ca đến đây.”
“Mau đi đi mau đi đi!” Phượng Dục Minh vội vàng xua tay.
Ninh Vương phi im lặng hỏi ông trời, xoay người lảo đảo đi ra ngoài.
Phượng Dục Minh lập tức chui đầu vào trong lòng Quý Du Nhiên: “Ái phi, bổn Vương sai rồi!”
Ặc, Quý Du Nhiên lại lần nữa không giải thích được, “Chàng lại làm gì rồi hả?” Không phải hủy hoại vật gì trong phủ Ninh Vương chứ?
“Bổn Vương không nên để nàng một mình. Nếu như bổn Vương ở bên cạnh nàng bảo vệ nàng, nàng chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì. Nàng yên tâm, từ nay về sau, bổn Vương nhất định sẽ hầu bên cạnh nàng bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu, không bao giờ rời nàng đi nữa!”
Ông trời ơi!
Quý Du Nhiên im lặng ngưng nghẹn.
Trong khoảng thời gian này hắn dính nàng còn chưa đủ chặt sao? Nếu không phải lúc trước Ninh Vương phi đề xuất mời nàng đến ngắm hoa mẫu đơn, đây là nữ nhân tụ họp, khó khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-chuyen-sung-cua-vuong-gia-ngoc/1512223/quyen-1-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.