Khi Phượng Dục Minh tỉnh lại, hắn phát hiện Quý Du Nhiên đang ngồi trước giường, ánh mắt thâm sâu nhìn hắn.
Nét mặt của nàng... Nói như thế nào đây? Hơi thâm thúy, còn mang theo chút thương cảm, chút thương hại, nhìn thấy khiến trong đầu hắn liên tục xuất hiện dấu chấm hỏi.
“Ái phi.” Dụi mắt, hắn nhỏ giọng kêu lên, “Bổn Vương đói bụng rồi.”
“A, ta biết rồi.” Lúc này mới hồi hồn, Quý Du Nhiên nặn ra nụ cười nhạt, bản thân hầu hạ hắn rời giường mặc quần áo.
Cơm tối nhanh chóng chuẩn bị xong, hai người vừa ăn cơm, Quý Du Nhiên giống như vô tình nhắc đến: “Vương gia, chàng còn nhớ rõ chuyện lúc trước bao nhiêu?”
“Chuyện gì?”
“Về mẫu phi Trần phi, còn có khi còn bé có ai bắt nạt chàng không, mẫu hậu có từng làm khó dễ mẫu tử chàng không?”
“A, cái này hả, bổn Vương không nhớ rõ!” Le lưỡi, Phượng Dục Minh trả lời rất sảng khoái.
Hắn còn dám trả lời một cách dứt khoát như vậy? Quý Du Nhiên thiếu chút nữa lấy đầu đập đất. Chỉ có điều suy nghĩ dfienddn lieqiudoon một chút cũng phải, tính cách người này vui vẻ như vậy, lại khờ, sao có thể nhớ rõ nhiều như thế? Là nàng nóng lòng cầu thành rồi.
“Chỉ có điều.” Ngừng một chút, Phượng Dục Minh giống như nghĩ ra cái gì, “Bổn Vương nhớ, khi còn bé thân thể của bổn Vương đặc biệt không tốt, vẫn nằm trên giường nghỉ ngơi, mẫu phi thường ở bên cạnh bổn Vương. Dung mạo người rất đẹp, người rất dịu dàng, hơn nữa cũng biết làm bánh ngọt đó! Làm ăn ngon như ái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-chuyen-sung-cua-vuong-gia-ngoc/1512220/quyen-1-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.