10 giờ tối
Kết thúc trận đấu, Tống Tử Văn quay qua nhìn cô gái ngồi bên cạnh yên lặng đến kỳ lạ, thì ra cô đã ôm gối ngủ
mất rồi.
Gò má mũm mĩm, làn da vừa trắng vừa mịn, dù xích lại nhìn gần cũng khó mà thấy được lỗ chân lông.
Hàng mi dày, giống hai cánh quạt.
Lúc này cứ yên tĩnh ngủ, ngoan đến nỗi làm cho lòng người rung động.
Anh kéo cái gối ôm trong lòng của cô ra, bế cô đặt lên giường trong phòng ngủ.
Nhiễm Dao hơi động đậy, nhưng không thức giấc.
Anh kéo chắn qua đắp cẩn thận cho cô, mở điều hòa chỉnh đến 26 độ.
Dưới ánh đèn, khuôn mặt ngủ say của cô gái thật tĩnh lặng, giống như thiên sứ nhỏ vô lo vô nghĩ.
Tống Tử Văn ngắm một hồi, sau cùng chịu không nổi đã nhích lại gần, đặt một nụ hôn giữa trán của cô, “Em nói đúng, ông chú phải cưng chiều người vợ bé nhỏ.”
Thì thầm xong, đứng dậy đi ra khỏi phòng.
Lúc của phòng đóng lại, con người vốn dĩ đã ngủ say bỗng thay đổi nét mặt, môi cong lên thấy rõ.
Ngày hôm sau, Nhiễm Dao tỉnh dậy dưới ánh sáng ban mai.
Nhìn trần nhà xa lạ, khung cảnh không quen thuộc xung quanh, ba giây sau Nhiễm Dao mới kịp phản ứng lại. Hiện tại cô đang thủ đô, ở chung cư của bạn trai, trên giường của phòng ngủ chính.
Mắt Nhiễm Dao chớp chớp, xua tan vẻ mơ màng khi mới tỉnh ngủ. Cô ngồi dậy chải lại đầu tóc gọn gàng.
Cần thay đồ ngủ ra không nhỉ?
Đắn đo hai giây - Không cần! Cô là bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-dau-cuc-pham/418596/chuong-684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.