Ngày hôm sau, anh lái xe đưa Quý Hân Nhiên đi trượt tuyết.
Cho dù chỉ còn một ngày nữa là sang năm mới thì khu trượt tuyết vẫn rất náo nhiệt, tiếng la hét ầm ĩ khắp nơi.
Khu trượt tuyết này là sử dụng tuyết nhân tạo nên cũng không quá lạnh. Thuê đồ trượt tuyết, đội mũ, đeo găng tay, đeo kính trượt tuyết, khá nhiều đồ.
Quý Hân Nhiên chỉ từng chơi patin, chưa từng trượt tuyết, Đỗ Trường Luân lại không thuê người dạy mà chỉ nói: “Để anh hướng dẫn là chuẩn rồi”.
Sau khi ra khu trượt, anh trượt mẫu hai lần, động tác thuần thục, tư thế rất đẹp, thực sự là không tồi.
Nhưng nhìn người làm thì dễ, đến lượt mình làm thì lại khó. Dưới sự chỉ đạo của Đỗ Trường Luân, cô cẩn thận thử vài lần, đương nhiên không thể tránh khỏi bị trượt ngã, cũng không đau nhưng hơi chật vật. Đỗ Trường Luân cười kéo cô đứng lên: “Cẩn thận tối về đau mông đấy”.
Cũng may khả năng phối hợp của cô không tệ, cũng có vẻ là có thiên phú vận động, dần dần cũng tìm được cảm giác, luyện quen ở đường đơn giản thì Đỗ Trường Luân đưa cô lên khu vực cho những người trình độ cao hơn, bên này cao hơn nhiều, cũng phải xoay người rất nhiều, đứng trên đỉnh nhìn xuống cũng có chút bồn chồn.
“Đừng sợ, cứ thả lỏng đi”. Đỗ Trường Luân kiểm tra lại ván trượt cho cô.
Chẳng qua cũng chỉ là ngã thôi, cô nghiến răng trượt xuống. Tốc độ bên này thực sự rất nhanh, gió vù vù bên tai, cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-o-phia-tay/2705725/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.