Tháng 9 khai giảng, ngày hè nắng hè chói chang. Các bạn học còn chưa thoã mãn kì nghỉ hè, chỉ đảo mắt một vòng mà Tân Điền Nhất Trung đã khai giảng. Sân thể dục dưới ánh mặt trời bị phơi đến chói sáng, khu sân bóng rổ, khi thì truyền đến âm thanh trái bóng rổ đang đập, khi thì truyền đến âm thanh ma sát trên sân. Giang Cảnh Dương xoay xoay thắt lưng, các thủ hạ xung quanh càng không ngừng đập bóng, hai mắt nhìn chằm chằm tiền phương phòng thủ Du Vũ Huân, tìm kiếm cơ hội để phá vòng quay.
Đột nhiên anh chạy nhanh một phát, chạy đến trụ bóng, xoay người ném bóng vào lưới, quả bóng rổ trong không trung bay thành đường cong xinh đẹp, rơi thẳng vào trong lưới bóng. "Lão đại, mày cũng quá đỉnh rồi, đến đây cho tao hôn một cái nào" Du Vũ Huân xoay người nhìn theo quả bóng rổ vuông góc rơi vào lưới, đuổi theo Giang Cảnh Dương muốn ôm ôm thân ái. Giang Cảnh Dương một tay đè lại đầu cậu ta, duy trì bản thân với cậu ta khoảng cách một tay, thanh âm thanh lãnh: "Nụ hôn của lão đại tao có giá ngàn vàng, tao sợ mày hôn tao thì sau này đến quần lót mua cũng không nổi.
" Du Vũ Huân xem thường: "Ha, quần lót thần thánh gì đó tao còn mua được cả lô" Giang Cảnh Dương một tay cầm quả bóng bóng rổ, lại nghe thấy Du Vũ Huân oán giận: "Đứng ở đây chơi bóng có lợi ích gì chứ, chả có bạn nữ nào đến vây xem." Chu Húc mua nước trở về vừa vặn nghe thấy những lời này, cậu ta nói: "Đang là tiết học tứ đại danh bổ* thì đứa mẹ nào dám trốn"