"Khương Ức, cậu không có gì muốn nói với tôi?"
"Không có."
- --
Ngày hôm sau, đúng 6 giờ sáng.
Vì tối hôm qua ôn tập trễ, lúc này tất cả mọi đều đang ngủ say, bên tai đột nhiên nghe thấy tiếng chuông reo. Tiếng chuông truyền qua mọi ngóc ngách trong trường, tiếp đó là một giọng nói hăng hái qua dàn loa: "Cho các cô cậu mười phút để vệ sinh cá nhân rồi đến tập hợp trong sân thể dục đi chạy bộ, đến trễ một phút thì hít đất mười lần, over!"
Tối hôm qua Đào Tư Dĩnh nói chuyện quá hăng say với bạn cùng phòng nên qua nửa đêm mới ngủ, bây giờ vẫn còn mơ màng: "Cái gì, mười phút... Cái gì!! Mười phút! Nhanh rời giường nào các anh em!"
Kể cả Khương Ức, cả ký túc xá dùng tốc độ nhanh nhất để rửa mặt trang điểm rồi chạy như điên đi tập hợp trong sân thể dục, có mặt trong đúng mười phút.
Chờ các cô đi đến nơi tập hợp mới phát hiện ra phía sau còn có mấy nam sinh đang thảnh thơi đi tới, Giang Cảnh Dương đổi một bộ đồng phục hè, sơ mi trắng, quần dài màu xanh biển, dưới ánh nắng ấm áp, nhìn dáng người anh càng cao lớn hơn. Nghe chủ nhiệm lớp nghiêm khắc răn dạy vấn đề đi muộn, anh không thèm để ý ngáp vặt.
Lão Trương bực đến mức đau gan, chống eo chỉ vào ba người: "Các cậu làm hít đất ngay cho tôi, làm xong chạy quanh sân thể dục 10 vòng để làm gương!"
Giang Cảnh Dương lại ngáp một cái: "Thầy ơi, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-em-that-ngot/2301937/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.