Nàng kiếp này không có mong ước cao siêu gì, chỉ mong được một đời một kiếp một đôi với người nàng yêu. Vậy mà tại sao? Rõ ràng vị trí chính phi là của nàng, nhưng lại bị thị thiếp của hắn bày mưu giam giữ nàng, còn khiến nàng rơi vào tay khả hãn của thảo nguyên nổi tiếng tàn nhẫn này. Nàng một mực thủy chung tìm cách trở về bên hắn, bên phu quân của nàng, dù cho vượt qua bao nhiêu khó khăn gian khổ nàng cũng cam chịu.
Vậy mà, ngày nàng trở về cũng là ngày hắn thú chính phi, nhưng không phải nàng, tân nương không phải là nàng. Trên hỉ đường hắn cùng nàng ta tình chàng ý thiếp mà sớm quên mất sự tồn tại của nàng. Tình yêu là gì? Thứ để con người ta bất chấp tất cả, chịu bao đắng cay khổ cực chỉ để trở về bên đối phương sao? Nực cười, nàng không tin. Nếu như tình yêu của nàng chỉ là một hồi kịch do nàng tự biên tự diễn ngay từ đầu, thì bây giờ chính tay nàng sẽ biến nó thành thù hận vô biên.
Trở thành hồng nhan bên cạnh vị khả hãn cao cao tại thượng đó, lợi dụng tình yêu của hắn để nhấn chìm tất cả vào thù hận của chính nàng. Một hồi yêu hận tình thù dây dưa không dứt, nàng khiến cả hai người đàn ông cao ngạo dành trọn tình yêu cho nàng. Mà nàng, liệu sẽ chọn ai? Nàng sẽ vì tình yêu mà từ bỏ hận thù?