Sáng sớm hôm sau, trước cửa Vương phủ liền dừng hai cỗ kiệu, Liễu phu nhân cùng Liễu lão gia đỡ nhau vào phủ.
Liễu Duyệt một thân quần áo thanh nhã, trên mặt trang điểm che đi vẻ nhợt nhạt trước kia, chỉ là thân thể cực kì yếu ớt.
Bữa ăn sáng vẫn giống trước kia, chỉ là, bên cạnh Tập Ám, lại là Liễu Duyệt ngồi.
Bách Lý Hội không muốn nghĩ nhiều, chỉ là cuối đầu tự nhiên dùng bữa, Liễu Nhứ vui vẻ gắp thức ăn vào chén Liễu Duyệt, nha hoàn một bên bưng thuốc đã nấu xong: "Vương gia, thuốc đã tới."
"Ừ." Tập Ám cầm lấy chén thuốc, để xuống trước mặt nàng: "Duyệt nhi, uống vào đi."
Liễu Duyệt liếc nhìn nước thuốc đen đặc: "Vương gia, có thể không uống hay không?"
"Không thể." Tập Ám đem thuốc đặt vào tay nàng: "Duyệt nhi............."
Liễu Duyệt thỏa hiệp bưng chén thuốc lên, một hơi uống hết, lúc này Tập Ám mới vừa lòng nở nụ cười.
"Duyệt nhi." Một âm thanh run rẩy truyền vào, Liễu phu nhân nhìn thấy nữ tử bên cạnh Tập Ám, vội vàng khóc lóc nghênh đón.
"Nương............" Liễu Duyệt đứng dậy, để cho nàng ôm mình vào lòng, Liễu lão gia bên cạnh cũng lệ rơi đầy mặt.
"Duyệt nhi, để nương nhìn một chút." Liễu phu nhân kéo nàng ra, hai tay nâng chặt khuôn mặt nàng, ánh mắt dò xét.
"Nương, ta không sao, không phải là đã hảo hảo trở về rồi sao?" Liễu Duyệt vỗ về Liễu phu nhân đến một bên ngồi xuống, lấy khăn gấm trong tay áo, giúp nàng lau nước mắt.
"Duyệt nhi, lúc trước ngươi lưu lại một phong thư, không nói một tiếng liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-hoac-song-vuong/1576493/quyen-3-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.