Sáu năm trước, khi haitiếng “chia tay” vỡ tan trong không khí, tim cô dường như cũng vỡ theo. Đếngiờ, vết thương của ký ức một lần nữa bị cào rách, cô như lại trở về cái đêmtuyệt vọng đó, đau đớn đến khôn cùng.
“Heure?”.Dĩ Mạch lặp lại tên nhà hàng trước mặt, sóng gợn trong tim.
“Phátâm sai rồi”. Lục Thiều Trì từ tốn nói.
“Đây làgiọng Paris chính gốc! Đồ ăn nước ngoài có gì ngon? Thực đơn lại còn khó nhìn,mình cứ ăn mì xào đi”. Dĩ Mạch kéo Thiều Trì quay người bỏ chạy. Cô giống nhưđang hốt hoảng bỏ trốn. Heure, sao lại bắt cô trở lại đây?
“Yêntâm đi, nếu em không quen thực đơn thì anh chọn cho”. Lục Thiều Trì kéo cô lại.
“Ở đâyđắt lắm”.
“Ngườiyêu em trả được”. Anh kéo tay cô, không cho cô bỏ đi.
“Emkhông thích đồ ăn Pháp”. Dĩ Mạch cắn môi, hạ quyết tâm chối bằng được.
“Mỗilần đi qua đây em đều liếm môi thèm thuồng, còn nói không thích? Đầu bếp ở đâynổi tiếng nhất thành phố. Anh biết em vẫn muốn ăn ở đây”. Anh quay người lại,cúi xuống khẽ nói với cô. Dĩ Mạch đứng lại, hóa ra anh biết hết, mỗi lần đi quachỗ này cô đều không nén nổi liếc nhìn, anh thấy cả và ghi nhớ vào lòng. DĩMạch nắm chặt lấy tay Thiều Trì.
“Được,vậy chúng ta bắt đầu hẹn hò đi”. Dĩ Mạch cười, kéo tay anh bước vào nhà hàng.Quên người đó đi, giờ ở bên ngươi là Thiều Trì, người mà ngươi nên yêu là ThiềuTrì!
“Thưacô, xin hỏi cô đã đặt chỗ chưa?”.
“Chưa...”.
“Xinlỗi, ở đây chúng tôi cần đặt trước”.
Ngườiphục vụ lịch sự chặn cô ngoài cửa. Dĩ Mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/may-tren-dong-bay-mai/55680/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.