Tôi như bị tia sét đánh vào người, cảngười loạng choạng, chụp lấy hai tay của Tiểu Ngọc, kêu lên: “Rốt cuộcđã xảy ra chuyện gì?”
‘Việt nhi đang buồn bã ở trong sân, tôiliền đưa Việt nhi ra sau núi chơi, không ngờ gặp hai nam tử trẻ tuổi,dường như Việt nhi quen họ, bọn họ, bọn họ cướp Việt nhi đi rồi.” TiểuNgọc khóc lóc kể.
Hai người đàn ông trẻ tuổi? Là ai? Khôngthể là người ở sơn trại cướp Việt nhi đi được, vậy thì còn ai xuất hiện ở đây được? Mồ hôi trên người tôi túa ra lạnh toát, tôi tự nhủ mình phảibình tĩnh, bình tĩnh, ngàn vạn lần không được rối loạn, nghĩ thật kỹ,cần nghĩ kỹ xem, là ai cướp Việt nhi đi.
“Hình dáng hai người đó trông như thế nào?” Tôi cố trấn tĩnh hỏi.
“Một người có hình dáng chiến tướng, mặckhôi giáp, một người là công tử rất nho nhã, rất đẹp trai, Việt nhi gọihắn là Mai thúc thúc.”
Mai Tốn Tuyết? Tôi cảm thấy hai chân bủn rủn, cả người như muốn ngã xuống.
“Tỷ tỷ, tỷ tỷ…’Tiểu Ngọc vội tới đỡ tôi, “Người kia nói, nếu tỷ muốn đòi Việt nhi về, hãy đến Quỳnh tiên động.”
“Quỳnh tiên động? Ở đâu?” Tôi vội hỏi.
Tiểu Ngọc khóc, lắc đầu, “Ta không biết, hắn nói tỷ tỷ sẽ biết.”
Quỳnh tiên động? Tôi từ trước tới giờchưa từng nghe nói đến. Mai Tốn Tuyết vì sao lại muốn tôi đến đó? Anh ta cướp Việt nhi đi là có ý đồ gì? Chẳng lẽ Hàn Kinh vẫn không chịu buôngtha chúng tôi sao? Không phải hắn đã trở thành thứ dân rồi sao? Sao lạixuất hiện ở đây?
“Phu nhân, ta biết Quỳnh tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-tiec-nguoi-truoc-mat/15145/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.