Editor: Tiểu Hắc
Beta – reader: Kumiko
Theo Chu Bân để ý thì tốc độ bình phục của Trình Vi quả là thần tốc, tay phải của hắn đã bắt đầu có thể cứ động nhẹ nhàng, quả nhiên là cường tráng. Bất quá bác sỹ cũng đã nói qua, Trình Vi chỉ bị gãy xương rất nhẹ mà thôi.
Hai người ở chung một tuần, Chu Bân càng lúc càng hiểu rõ Trình Vi hơn. Lúc này hắn mới phát hiện ra Trình Vi có rất nhiều tật xấu, lớn có nhỏ có, trong đó điều khiến Chu Bân thấy không hài lòng nhất chính là Trình Vi rất lười biếng. Nói hắn lười, nhưng cũng không giống những người khác, người khác thì tự mình chịu khổ, còn Trình Vi lười thì Chu Bân hắn lại phải gánh chịu hậu quả a.
Rõ ràng có thể dùng một tay để làm mọi việc, thế nhưng Trình Vi vẫn rất ngoan cố bắt Chu Bân phải uy hắn ăn cơm. Chu Bân bớt thời gian trở về nhà một chút, khi quay lại liền thấy hắn nhịn đói nằm trong phòng chứ tuyệt đối không chịu gọi đồ ăn, ngại phiền phức. Còn có, Chu Bân mới phát hiện ra Trình Vi có đôi khi rất giống một tiểu vô lại. Lúc đầu khi Chu Bân giúp hắn lau người thì hắn còn có chút e ngại, thế nhưng sau khi tên kia đã quen rồi thì một chút xấu hổ cũng không có. Càng quá đáng hơn chính là, mỗi khi Chu Bân giúp hắn lau người hay tắm rửa, tên kia cư nhiên lại “ngạnh” lên. Mà lời hắn nói sau đó quả thật khiến cho Chu Bân muốn một tay bóp chết hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-ai-bao-mau/2492668/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.