Editor: Tiểu Hắc
Beta – reader: Kumiko
Lau khô tóc, Chu Bân ngồi lên cạnh giường, hai chân buông thõng xuống sàn đung đưa như muốn làm chân khô nhanh hơn một chút để đi mau được đi ngủ.
“Nhìn chằm chằm như vậy làm cái gì?” Từ khi ra khỏi phòng tắm, Chu Bân đã phát hiện ra Trình Vi vẫn luôn chăm chú nhìn mình.
Trình Vi ho nhẹ một tiếng, rốt cuộc phải quay sang hướng khác.
“Trình Vi, ngươi có lẽ nên ngủ ở bên này mới đúng, tuy rằng tướng ta ngủ khá tốt, thế nhưng vẫn không đảm bảo là không đạp vào cái chân bị thương của ngươi, chúng ta đổi vị trí đi.” Dứt lời Chu Bân liền nhảy lên giường, bước qua chân của Trình Vi, “Ngươi kéo giúp ta cái chăn lên kín cổ với.”
Trình Vi kéo chăn giúp hắn, cự ly gần như vậy, khiến Trình Vi có thể cảm thấy mùi thơm sau khi tắm rửa từ cơ thể của Chu Bân, lúc này chỉ cần hắn hơi nghiêng người là có thể dễ dàng hôn lên mặt Chu Bân. Thành thật mà nói, Trình Vi quả thật rất muốn làm như vậy.
“Uy, đừng có lục đục mãi như vậy a! Ngươi phải tự biết là mình to con thế nào chứ!” Thanh âm của Chu Bân khiến cho Trình Vi dấy lên một cảm giác rất kỳ lạ.
“Được rồi!” Chu Bân vỗ vỗ hai tay vào nhau một chút, lại quay qua nhìn Trình Vi, “Có thể đi ngủ rồi đó!”
“Nga, vậy ngủ đi.”
Trình Vi vươn tay tắt ngọn đèn ngủ ở đầu giường đi, cả căn phòng trở thành một mảnh đen kịt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-ai-bao-mau/2492666/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.