Editor: Tiểu Hắc
Beta – reader: Kumiko
Trở lại trong phòng, Chu Bân thấy Trình Vi đang nằm trên giường, bộ dạng vừa nhìn là biết hắn đang tức giận.
“A? Lợi hại như vậy sao, ta sao lại không biết ngươi có thể tự ra khỏi xe lăn để nằm trên giường thế này?” Kỳ thực Chu Bân đã sớm nghĩ những hoạt động như vậy Trình Vi hẳn là tự làm được hết rồi, chỉ là lúc trước người kia cứ khăng khăng bắt Chu Bân phải dìu hắn, ôm hắn.
Trình Vi không nhìn hắn, hừ nhẹ rồi nói: “Chuyện ngươi không biết còn nhiều lắm!”
Chu Bân ngồi vào bên giường, không nói gì nữa, mà chỉ dõi mắt nhìn Trình Vi. Đến khi Trình Vi nhịn không được mà quay lại trừng mắt nhìn hắn, lúc này Chu Bân mới chậm rãi mở miệng.
“Đúng vậy, chuyện ta không biết chắc hẳn còn rất nhiều. Ta không biết vì sao ngươi không thừa nhận là ngươi giúp Đại Thục, ta cũng không biết các ngươi cho đối phương nhiều tiền như vậy.”
Trình Vi chăm chăm nhìn trên trần nhà, dường như không định nói chuyện tiếp với Chu Bân.
Chu Bân thở dài một hơi: “Ngươi không muốn nói thì thôi, bất quá mười vạn nguyên này, nói như thế nào cũng không thể để ngươi bỏ ra được. “
“Ta lúc nào nói qua mười vạn đó là của ta bỏ ra hả. Ngươi không phải đã nghe thấy Đại Thục nói là do nữ nhân kia chi ra hay sao hả. Đâu có liên quan gì đến ta!”
“Được rồi, Đại Thục không biết chuyện nên ngươi còn có thể gạt hắn…”
“Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-ai-bao-mau/2492669/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.