Hắn tên Cố Lưu Phương, chẳng phải là người có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, dù gì cũng là một nam tử hán đại trượng phu. Người ta chú ý đến hắn chủ yếu là nhờ khí chất hơn người, am hiểu đạo lí thương tình, lại không quá cao ngạo như những bậc cao nhân xa lánh cuộc đời, cũng không nịnh hót a dua như những kẻ biết gây hao mòn tổn hại cho xã tắc.
Cũng chính vì thế mà hắn mới được đế vương trẻ tuổi của Khương Quốc là Long Dương coi trọng, bọn hà ở trên triều chính một kẻ là quân, một kẻ là thần, cùng nhau bàn việc xã tắc, vốn muốn đem toàn tâm toàn ý để khiến cho nhân dân có thể đời đời sống trong ấm no và hạnh phúc, an hưởng thái bình. Nhưng bên ngoài lề, bọn họ lại giống như hai người bạn tri kỉ, không câu nệ tiểu tiết, không xa cách vạn dặm, mà lại có những lúc thân thiết tựa như người tình.
Lại cũng có cả một người, đem hắn trở thành sinh mệnh, ngay kể cả ân tình đối với người kia cũng có thể vứt bỏ, để cho chính mình phải mang tiến xấu cũng quyết không muốn buông tay hắn. Vì hắn mà hai bậc đế vương vốn thân nhau như huynh đệ lại có thể trở mặt thành thù, khiến cho trời đất đảo điên, dân chúng dậy lên tiếng khóc than thấu tận chín tầng mây xanh ngắt. Họ đều cùng chấp nhận những đau đớn nhất, khổ cực nhất, nhục nhã nhất cũng chỉ muốn cho hắn một đời bình an.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.