Bên ngoài biên thành Khương Quốc, trong một sơn cốc.
Có tiếng sáo truyền ra từ bên trong.
Tiếng sáo lượn quanh sơn cốc, thuận theo dòng suối, hòa mình cùng con nước róc rách, âm thanh du dương mị hoặc, không thể diễn tả bằng lời.
Phía chân trời xa xa là những áng mây trầm mình sau cánh rừng bạt ngàn, một bạch y thiếu niên đang thổi sáo, dáng ngồi ngay ngắn trên gò đá, nằm bên cạnh y là một thiếu niên vận y phục đỏ, dung nhan anh tuấn, tự tại nhìn trời.
“Ta muốn ban thưởng tên cho nơi này.” Hồng y thiếu niên đột nhiên ngồi dậy, ngồi đối diện với bạch y thiếu niên.
“Tên gì?” Bạch y thiếu niên ngừng tiếng sáo, quay người nhìn đối phương, khóe môi cười nhẹ.
“Long Phương Tuyền, Cố Dương Sơn.”
“Ha ”
“Ngươi đừng cười, ta nói nghiêm chỉnh đấy, ngươi nhất định phải đưa nơi này vào bản đồ giang sơn xã tắc của ta!”
“Cái này, cái này không tốt đâu…”
“Có cái gì không tốt, nơi này chính chỗ của Long Dương ta cùng Cố Lưu Phương ngươi, ngày sau ta muốn có một biệt viện ở đây, này, là ở chỗ đó.” Hồng y thiếu niên chỉ tay về hướng một nông trại cũ nằm ở lưng chừng núi đối diện. “Hàng năm sau đó, chúng ta sẽ tới nơi này nghỉ mát và săn bắn, có được không?”
Thì ra hồng y thiếu niên kia chính là Quốc vương trẻ tuổi của Khương Quốc Long Dương và bạch y thiếu niên tên là Cố Lưu Phương, là đồ đệ của Hợp Dương đạo trưởng.
“Đừng nói đùa như thế!”
“Quân vô hí ngôn!”
“Ngươi thật muốn tu sửa nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/long-luu-co-nhan-than-chi-long-phi-phuong-the-than-co-nhan/264601/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.