Ta che miệng, quay đầu đi, cố gắng muốn lau đi nước mắt, cũng không biết chuyện gì xảy ra, nước mắt càng rơi càng nhiều
Đương Vấn Hiên đến gần vài bước, nắm tay ta, lôi ta xoay người lại, hắn nhìn vào ta “Ta chỉ hỏi 1 lần, nếu như mấy thứ này không phải là của thì nàng có nhảy xuống nước tìm không?”
Ánh mắt của hắn vô cùng nóng rực, cứ như muốn nướng chín ta! Cố gắng nuốt nước mắt, ta hạ quyết tâm nói “Sẽ không!”
Môi hắn trắng bệch nhưng sắc mặt lại rất hồng, 2 tay run rẩy lau đi nhưng giọt lệ bên khoé mắt ta, 1 hồi lau mới nói “Cả đời Đường Vấn Hiên ta được nàng đối xử như thế cũng là mãn nguyện rồi!” Dứt lời, liền móc từ trong lòng ra 1 chiếc khăn tay, chiếc khăn mặc dù đã củ nhưng ta lại có thể nhận ra nó, chiếc khăn đó là chiếc khăn lúc đầu ta dùng để lau máu cho hắn, là ta đã xé nó thành 2 mảnh. Chì là, hắn cư nhiên thêu liền lại, tạo thành 1 đường chỉ chính giữa chiếc khăn
Cầm chiếc khăn, lòng ta mềm nhũn, nước mắt càng rơi càng nhiều. Ta nhớ đến lần đầu gặp hắn, lúc đó hắn đã ra mặt giải vật cho ta. Nhớ đến khi ở tại Xuất Vân điện, ta cùng ta tấu cầm thưởng mai, nếu không phải hắn cùng với Đường Vấn Thiên tính kế ta thì trong lòng ta đã không thể phân biệt được rã ràng rằng rốt cuộc tình cảm của ta đối với người này là loại tình cảm gì rồi? Là chung tình sao? Không phải! Là động tâm!
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-hoang-hau/1521619/quyen-2-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.