Hắn đứng dậy, phất tay áo rời đi!
Hắn đang tức giận! Ta biết! Nhưng tại sao ta không thấy tức giận? tại sao ta lại không tức giận đến mức nóng nảy. Tại sao hắn không nói 1 tiếng liền đã đem hài tử giao cho 1 người mà ta không thể đội trời chung. Hắn rốt cuộc muốn là gì? Biết rõ trong đem trời tuyết kia, ta cơ hồ dùng hết cả tánh mạng để sinh hạ bọn chúng, mà lúc đó nàng ta đang làm gì? Nàng ta đang tân hôn! 10 tháng hoài thai, ta 1 mình khổ sở! Loại thống khổ này, hắn có thể bồi thường cho ta sao?
Cho đến lúc này, ta mới phát hiện, nguyên lai, trong tim ta, hài tử lại quan trọng đến như vậy! từ 1 khắc khi biết được bọn chúng nằm trong bụng. Đã có thói quen làm bạn với chúng nó! Cùng nhau ăn cơm, cùng nhau ngủ, cùng nhau tắm rửa! Cùng nhau hít thở, cùng nhau sống!
Tại sao ta lại tưởng rằng bọn chúng là hài tử của Đường Vấn Thiên thì ta liền sẽ không thích chúng no? Sai lầm rồi! Sai lầm rồi! Bọn chúng cũng là hài tử của ta! Lúc đầu, chỉ là nhìn thấy 2 chúng nó trông rất giống Đường Vấn Thiên nên tự nhiên có chút không thoải mái, cảm thấy không công bằng mà thôi. Tại sao lại cướp hài tử của ta đi rồi?
Mặc dù đã là mùa hè nhưng trong tâm lại lạnh như băng! Lòng ta bắt đầu run lên, Vấn Hiên cũng sắp thành thân rồi! Sư tình cho tới bây giờ, ta có thể làm gì đây? Lúc đến Xuất Vân điện của hắn để sinh con,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-hoang-hau/1521618/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.