Quỷ Nguyệt cúi xuống, ôm lấy ta; thanh trường trao bên hông bắn ra, vẽ vài nét lên trên gương mặt của Thái hậu
Trong nháy mắt, thanh đao liền được thu hồi về trong tay
“Quỷ Nguyệt! Đừng có ở nơi này vẽ tranh hoa lá nữa! Vẽ chữ thì đẹp hơn nhiều!” Quỷ Phong lạnh lùng nói
Nhìn sang Thái hậu đã sợ đến 2 mắt trợn trắng, mềm nhũn ngã xuống đất! Trên trán của bà ta đã có đến mấy đoá huyết hoa mai [hoa mai máu]! Ta chớp mi, không nhịn được mà khen “công phu không tồi!”
Quỷ Nguyệt hừ lạnh 1 tiếng “Vẽ chữ thì rất xấu! Vẽ 1 bức tranh hoa mới là đẹp!”
Hàn Mai không lên tiếng, thân hình như như chớp, xuyên qua đám thị vệ, trong nháy mắt, thanh kiếm đã gác lên cổ Thái hậu. Nàng cười nói “Xin lỗi cái vị! Không biết trong mắt các ngươi, tánh mạng của Thái hậu quan trọng hay thích khách ta là quan trọng đây? Lui ra!”
Đám thị vệ hết “ngươi nhìn ta rồi ta nhìn ngươi”. Người ngu cũng biết tính mạng của Thái hậu thì quan trọng hơn nhiều so với 1 thích khách!
Vì vậy, bọn chúng liền lui xuống
Hàn Mai cười lạnh, mang mấy người bọn ta ra khỏi phòng, nói với ta “Đại tỷ, tỷ ở trong hoàng cung này quá mức nguy hiểm! Không bằng theo ta quay về Phượng Hoàng cốc đi!”
Quỷ Nguyệt hừ lạnh nói “Mấy ngày nay, ngươi ngày ngày tức giận, hắn tất hẳn đã biết ngươi ở chỗ này! Nếu sở liệu không sai thì hắn sẽ lập tức tới bắt thê tử bỏ trốn của mình! Đến lúc đó, không thể tránh khỏi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-hoang-hau/1521617/quyen-2-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.