<tbody>Trong lúc này ta thật sự rất muốn bất chấp tất cả mà đáp ứng hắn, không cần suy nghĩ nhiều mà cùng hắn cao chạy xa bay. Ta ngẩng đầu nhìn khoảng không trên trời, nước mưa rơi vào trong mắt ta, hoá thành nước mắt, chảy đầy mặt. Hít sâu mấy hơi, nức nở nói “Vấn Hiên, nếu là kiếp sau, Diệp Dược Nô ta quyết sẽ không phụ ngươi!” Dứt lời, liền xoay người, quay đầu đi, không nhìn hắn nữa, chạy vội đi! Nước mắt và nước mưa hỗn loạn rơi xuống. Ta nghe thấy ờ phía sau, Vấn Hiên gào lên 1 tiếng tế tâm liệt phế, tiếng theo là âm thanh va chạm. Lúc này, ta muốn quay đầu lại nhìn hắn 1 chút nhưng ta lại chỉ chạy vội về nơi ở của mình, lui vào bên trong lãnh cung của mình! Vấn Hiên, từ nay về sau, ta không còn được nhìn thấy ngươi nữa! Tại sao ngươi lại như thế? Cư nhiên làm cho ta cảm thấy rằng ta lợi dụng ngươi là điều rất vô sỉ, rất hèn hạ. Đứng chun g1 chỗ với hắn, ta không khỏi tự ti mặc cảm. 1 người ấm lương tốt bụng nhất thiên hạ như vậy mà vì ta đã làm cho 2 bàn tay kia nhiễm đỏ. Tay hắn lúc cầm sáo, tay hắn lúc đánh đàn, tay hắn lúc viết chữ, tay hắn lúc ôn nhu lau đi nước mắt cho ta, một đôi bàn tay thật ôn nhu, tinh khiết! Bây giờ, vì ta mà cư nhiên làm cho 2 bàn tay sạch sẽ này trở nên ô uế. Hắn cư nhiên nói với ta, hồng nhan chưa bao giờ hoạ thuỷ. Cái bị hoạ cho tới bây giờ chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-hoang-hau/1521620/quyen-2-chuong-25.html