*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dùng máu làm thuốc.
Thế mà Tiêu Cảnh Diễm cũng nghĩ ra được.
Lâm Thù à Lâm Thù, ngươi vốn tự kiêu mình thông minh, nhưng lại bị ngốc tử Tiêu Cảnh Diễm lừa gạt suốt một thời gian dài thế này.
Có lẽ do hôm nay đến vội vàng nên Tiêu Cảnh Diễm vẫn mặc một thân bào tử màu xám tro nhạt nhẽo, chưa từng đổi qua xiêm y, nhưng ngược lại, giống như đây mới là diện mục thật sự của y. Thất hoàng tử điện hạ tiên y nộ mã[1] thời niên thiếu giờ đây thanh lãnh[2] thờ ơ đứng ở trước mặt Tiêu Cảnh Vũ, vấn an, “Hoàng huynh không phải nói hôm nay nghỉ ngơi ư, sao lại triệu đệ tới?”
“Gọi đệ đến thì không nghỉ ngơi được à?” Tiêu Cảnh Vũ ra hiệu cho đối phương ngồi. Đợi Cảnh Diễm an an ổn ổn yên tọa, hắn mới đẩy chậu than tới, tiếp lời, “Tìm đệ đến tất nhiên có chuyện nói. Hoàng tử trưởng thành đều phải phong vương. Ta không muốn đệ đến nơi xa, cho nên chọn phủ đệ ở kinh thành thôi, cứ sống trong Lâm phủ còn ra hình dạng gì.”
Hắn nhấn mạnh câu cuối cùng, nhưng truyền vào lỗ tai Tiêu Cảnh Diễm thì chỉ nghe được nửa câu đầu. Trong lòng Cảnh Diễm tinh tế suy nghĩ những lời phòng bị tốt, cẩn thận nói:
“Làm phiền hoàng huynh rồi, nhưng xin hoàng huynh nghe đệ một lời. Hiện giờ đệ có thể hồi kinh gặp được thân nhân hảo hữu chính là đại hạnh, chuyện phong vị… Hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-gia-khong-co-bang/733898/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.