Thiên Manh vừa từ lễ cưới về đã quay lại trường vào ngày hôm sau.
Hơn một năm qua cô làm việc miệt mài mà chưa từng dùng đến một ngày nghỉ phép, đây là lần đầu cô đi nghỉ lâu như vậy, nên mọi người cũng thay nhau hỏi han cô về chuyến đi, khiến cả phòng được một phiên nhộn nhịp.
"Chuyến đi thế nào Thiên Manh?”
“Đúng là đi chơi về nhỉ, thần sắc tốt hẳn.”
"Có bắt được hoa cưới không cô Tô?”....
Muôn vàn câu hỏi đặt ra cho Thiên Manh, khiến cô không biết trả lời thế nào mà chỉ cười trừ.
Chẳng những cô bắt được hoa cưới, mà còn nhận được tin người yêu cũ sắp kết hôn nữa.
Mộng Thần cũng góp vui không kém:
“Quà của tôi đâu, Thiên Manh.”
Mộng Thần vừa đến đã hỏi to với Thiên Manh, cậu ta không biết từ khi nào đã bỏ từ “chị” với cô.
“Quà của cậu tôi để ở nhà, dù gì cũng là hàng xóm tôi định tối về sẽ đưa cho cậu.”Thật ra là vì Thiên Manh mua quà cho Mộng Thần đặc biệt hơn mọi người, cô muốn cảm ơn cậu ta vì đã giúp cô nấu ăn trong suốt thời gian vừa rồi.
Quả thực nếu một năm qua không có Mộng Thần, Thiên Manh không biết phải giải quyết vấn đề ăn uống thế nào, vì đã quen với những bữa cơm nóng hổi được dọn sẵn rồi, nên khi ăn ở ngoài cô không nuốt nổi nữa.
Tuy khẩu vị của Mộng Thần cũng không hợp với cô là mấy, nhưng cậu ta lại rất thành thạo nấu nướng, chỉ cần là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-lac-duong-ma-den-ben-anh/3745880/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.