Tiêu Sở Uy không phát ra một lời mà đưa ánh mắt như có thể thiêu rụi mọi thứ cho cô, cả một hồi lâu, cho đến khi anh bình tĩnh lại được muốn nói gì đó thì tiếng của Hạ Vân lại vang đến:
"Anh Sở Uy, em đi tìm anh từ nãy đến giờ, thì ra là ở đây."
Hạ Vân yểu điệu đi đến đứng cạnh Tiêu Sở Uy, lúc này mới nhận ra là Thiên Manh cũng ở đây, cô đưa mắt nhìn sang Thiên Manh, vẻ mặt hiện rõ sự bất ngờ, vừa rồi đã thấy hai người họ không vui vẻ mà đứng cùng với nhau, cũng chẳng nói gì với nhau cả, bây giờ là rủ nhau ra đứng ở đây sao, vẻ mặt cũng đâu có vui hơn.
Gặp nhau không vui, mà sao cứ gặp hoài vậy?
Hay là...
Hạ Vân liền đoán ra gì đó, cô bé cười lên một cái rồi lịch sự chào hỏi hòng tìm hiểu đôi chút:
"Chị Thiên Manh cũng ở đây hả?"
"Ban nãy chưa nói được gì nhiều với chị cả."
"Em nghe anh Hạ Nhiên nói chị từng học ở đây, bây giờ chị không còn ở đây nữa sao?"
Hạ Vân hỏi một tràn, vừa nói vừa nhìn sắc mặt biến đối quá rõ khi thấy cô của Thiên Manh.
Hạ Vân vừa về đây nên cũng không biết gì nhiều, chỉ biết được thông tin chấn động nhất là Tiêu Sở Uy yêu đương rồi, cũng chia tay rồi, tiếc là cô chưa được biết người đó là ai, nhưng từ lúc thấy anh gặp Thiên Manh đến giờ, ánh mắt hầu như chưa rời khỏi người đối phương. Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-lac-duong-ma-den-ben-anh/3741518/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.