Một năm trước....
Khi Dục Minh về nhà thông báo muốn huỷ hôn, ông Lâm đã lập tức cho người điều tra Thiên Manh, đúng như ông nghĩ, ông không thể hài lòng với gia cảnh không môn đăng hộ đối của cô. Dù cho Thiên Manh học tập xuất sắc, nhan sắc hơn người, nhưng với người như Lâm Dục Gia, thứ cần có để sắp xếp một hôn sự vừa ý chính là gia cảnh, ông cần một gia đình có gia thế để hỗ trợ cho Dục Minh khi ông không còn nữa, ông không muốn bao nhiêu tâm huyết của ông sẽ bị một người không cùng địa vị huỷ hoại.
Nhìn xấp hồ sơ mỏng manh trên tay, ông đã cho người hẹn gặp riêng Thiên Mạnh.
“Cô Tô, chủ tịch đang đợi cô.”
Người quản gia dẫn lối cho Thiên Manh đi đến thư phòng của Lâm Dục Gia.
Thiên Manh do dự mở cánh cửa bước vào, nhìn thấy người đàn ông trước mắt cô chỉ có một suy nghĩ, Dục Minh rất giống ông.
Ông Lâm xoay người nhìn ra cửa, nhấc bước chân chậm chạp vì tuổi già của mình tiến về chiếc ghế đối diện nhìn dò xét Thiên Manh, sau đó giơ tay ra hiệu bảo cô xuống, giọng nói vô cùng lạnh nhạt.
“Ngồi đi.”
Thiên Manh chưa kịp cất giọng chào hỏi, Ông Lâm đã tiếp tục hỏi cô:
“Chắc cô cũng đoán được tôi là ai rồi chứ.”
“Vâng”- Thiên Mạnh cũng lịch sự trả lời ông.
“Tôi đã rất hiếu kỳ, không biết cô là người như thế nào mà Dục Minh lại đòi cưới cô cho bằng được.”
Ông Lâm nói thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/la-em-lac-duong-ma-den-ben-anh/3736339/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.